Nguyễn Tâm

LÁ TRẦU XANH


Thương nhau cau bổ làm đôi
Kết vào vôi đỏ thắm môi má hồng
Phận nghèo em chửa có chồng
Tinh sương ra chợ gánh gồng nuôi thân


Gái quê tình thiệt em phân
Duyên đầu trao gởi trai tân cùng làng
Chợ trưa em ngóng đợi chàng
Từ lâu người đã mua hàng trầu em


Gia đình anh đến mà xem
Thân em cực khổ lấm lem tối ngày
Bởi thương nên mới tỏ bày
Chờ duyên anh rước bên này em mong


Số trời phận gái long đong
Từ lâu chợ nhỏ dẹp xong buổi chiều
Kề em anh hứa thật nhiều
Hứa rằng tan buổi chợ chiều anh ra


Trầu xanh têm suốt đêm qua
Để thay lời ngỏ cùng cha mẹ chàng
Nhà anh cận sát bên làng
Sao anh lại để muộn màng ngóng trông


Nghi ngờ người có thương không ?
Thúng trầu em đội nhọc công ra về
Xốn xang lòng dạ não nề
Qua đôi thửa ruộng là kề nhà anh


Mơ hồ chân bước thật nhanh
Vì nghe có tiếng của anh tươi cười
Chín nghi đâu rõ bằng mười
Pháo hồng đỏ lối cùng người anh yêu


Vịn vào hàng dậu tre xiêu
Lỡ thời con gái hẫm hiu cuộc tình
Buông tay rơi thúng trầu mình
Hai hàng lệ chảy khi nhìn anh vui


Bẽ bàng loạng choạng em lui
Ngày xưa hẹn ước thương tui một đời
Đường đê về quá xa vời
Gập ghềnh khúc khỉu nghẹn lời ai phân


Tình đầu đâu dễ đong cân
Trinh nguyên trong trắng em dâng mất rồi
Phù sa bên lở bên bồi
Mười hai bến nước đục ngồi chẳng trong


Coi như duyên số đã xong
Mưa phùn ướt tóc ai hong dùm nàng
Anh gieo cay đắng phũ phàng
Phụ tình anh nỡ vội vàng sang ngang


Người ta đẹp mối tân lang
Còn em tựa cảnh đám tang đời mình
Dễ đâu phai nhạt bóng hình
Trọn đời mang mãi mối tình đầu tiên !


Nguyễn Tâm
04 - 26 - 2011

Được bạn: vdn 29.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "LÁ TRẦU XANH"